TIẾNG NƯỚC TÔI

 

“Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời

Mẹ hiền ru những câu xa vời

À à ơi ! Tiếng ru muôn đời

Tiếng nước tôi ! Bốn ngàn năm ròng rã buồn vui “

Lần đầu tiên nghe những câu hát ấy là trên chiếc radio cũ mèm của ông nội..Tôi còn bé lắm, nhưng vẫn ngọng nghịu hát theo.. Vậy mà cũng đã gần 20 năm trôi qua kể từ ngày đó.. chiếc radio cũ không còn, ông không còn.. chỉ còn bài hát ấy, giai điệu ấy và tôi chiều nay một mình nghe lại.

Ngày còn bé, sức khỏe tôi không tốt như bạn bè, nên suốt ngày chỉ quanh quẩn bên ông..“Ngày xửa ngày xưa”.. vừa trầm ngâm kể ông vừa xoa lưng cho tôi ngủ.. tôi ngủ trong những giấc mơ về Thạch Sanh, về cô Tấm.. rồi những câu thơ lục bát ngẫu hứng của ông cứ thế gieo vần vào lòng tôi.. Ông kể tôi nghe cả bom đạn, cả chiến tranh, cả những hào hùng, ác liệt mà 2 cuộc chiến ông đã đi qua… Ngày đấy, tôi làm sao hiểu được chiến tranh khi mỗi buổi sáng thức dậy thì chim hót sau vườn, trưa thì ve kêu, chiều tung tăng đuổi chuồn chuồn bắt bướm.. tôi biết chiến tranh chỉ khi nhìn vào vết sẹo dài, thật dài trên cánh tay ông.. vết sẹo với hình thù đáng sợ! Mỗi lần ca từ bài hát vang lên.. tôi nghe giọng ông đâu đó, rõ ràng trầm bổng, nghe cả tiếng mưa rơi trên mái lá ngày xưa.. tiếng của quê hương một thời thưở ấy.

Tôi không có định nghĩa nào về tiếng Việt và cũng chưa từng nghĩ về điều đó. Chỉ thấy tiếng sống trong lòng mình, trong lòng anh em mình, trong lòng đồng bào mình.. Có hôm đi làm về thật muộn, trên chuyến xe buồn tênh.. tôi bắt gặp một câu nói mô-tê-răng-rứa.. Tim đập nhanh đến lạ kì..

giọng nói hay

Tôi có nhiều bạn ở nước ngoài, người học tập, người sinh sống, người đi làm..đôi khi chúng tôi nói chuyện với nhau, tiếng ta tiếng tây xen lẫn.. tôi nghe tai mình lùng bùng..ngay cả khi lướt vài vòng facebook, tôi cũng thấy tên người Việt có chút đổi thay..”tiếng nước tôi” bây giờ cũng khác.

Tôi đọc báo mỗi ngày, cách đây không lâu thấy bài này đăng sọ dừa thành sọ người khi nhân vật cổ tích quen thuộc được mẹ sinh ra sau khi uống nước trong chiếc sọ người.. rồi bài kia đăng sách thiếu nhi dùng ngôn từ phản cảm, minh họa không phù hợp..ngay cả từ điển tiếng Việt cho học sinh còn sai sót. Điều gì đang xảy ra với tiếng nói của chúng ta? Hay tiếng nói ngày nay với tiếng ngày xưa khác? 

Tôi vẫn thích những chuyến xe về quê, ở đó có những giọng nói không chuẩn nhưng là tiếng quê hương..Là tiếng tuổi thơ vọng về mộc mạc.. dù tên bài hát tôi vẫn nghe một mình ấy là “Tình Ca” nhưng tôi vẫn gọi đó là bài ” Tôi yêu tiếng nước tôi” như một sự gần gũi đặc biệt!

BÀI DỰ THI “TÔI YÊU TIẾNG NƯỚC TÔI” DO I LOVE MY VOICE TỔ CHỨC

Tác giả: Nguyễn Thị Hoài

Bookmark the permalink.