LUẬN VỀ ÂM THANH, TIẾNG NÓI

Trời cao có tiếng sấm rền, dưới đất có tiếng gió thổi, núi cao rừng sâu có tiếng của suối nguồn róc rách, biển cả có tiếng sóng vỗ bờ rì rào. Tiếng nói của con người xuất phát từ thượng Đan điền (Bộ vị tích chứa Khí lực), trung Đan điền và hạ Đan điền tất cả là do Khí vận hành phát công mà sinh ra khí lực.

Tiếng nói xuất phát từ hạ Đan điền thuộc loại người lớp trên, từ trung Đan điền thì kém hơn, từ thượng Đan điền thì kém hơn hẳn vì tiếng nói chỉ phát ra từ chót lưỡi đầu môi. Người có tiếng nói phát ra từ hạ Đan điền âm thanh từ nội tâm trầm bổng vang xa, người nghe rõ ràng âm tiết, âm điệu, thanh sắc, ngữ điệu nên Âm thanh thuộc loại Quý. Là người trọng tình cảm, sâu sắc, hòa ái, thông minh hoạt bát có khí chất, những người này thường có cuộc sống phú quí giàu sang.

Những người tiếng nói phát ra từ trung Đan điền thường không mấy sâu sắc, thái độ tình cảm thể hiện bên ngoài cũng hời hợt, không rõ ràng, tính khí hay do dự không quyết đoán, đối xử với người không công bằng hay thiên vị, tâm địa hẹp lượng. Cuộc đời sự nghiệp của họ cũng khi thành khi bại, thiếu sự ổn định.

Những người tiếng nói phát ra từ thượng Đan điền không mấy thành thật, tính tình cũng thường nóng vội, hay nói hớt, nhiều chuyện thị phi, đa số có tướng bần tiện, cuộc sống khổ cực, trầm luân.

Những bậc thầy về tướng học rất chú trọng đến tướng Âm thanh. Đó là phép thẩm âm, Đạt Ma sư tổ người Ấn Độ là người nghiên cứu phép Thẩm âm của Tướng học rất cao thâm, những kiến thức của ông được áp dụng trong phương pháp thẩm âm của Tướng học của nhiều trường phái. Tướng pháp thượng thừa chủ về âm thanh thần khí, tướng pháp trung thừa chủ ở cốt cách hình hài, tướng pháp hạ đẳng ở bộ vị khí sắc.

Đạt Ma sư tổ từng nói con người “Cầu toàn tại thanh âm”. Thanh âm có dài có ngắn, có cao có thấp trầm bổng, có ngang có ch́ìm, có đục có thanh. Có sâu có nông, có thô có tinh tế, có tán có phá, có nhanh có chậm, có thẳng có quanh, có hoan lạc có buồn rầu, có viên nhuận tròn trịa có sắc xảo cạnh khóe, sung mãn no đủ, và có tiếng hư không, riết róng, khiếp nhược. Làm thế nào để phân biệt được những tiếng nói này thì việc phán định cát hung, tốt xấu của mỗi người không còn khó khăn gì nữa.

Con người có ngũ Hình thì âm thanh có ngũ Âm. Phần tiếng trầm thấp, thô thì thuộc Cung thanh. Tiếng chậm nông thì thuộc Thương thanh. Tiếng thẳng, ngang thì thuộc Giốc thanh. Tiếng bay bổng, phát tán thì thuộc Chủy thanh. Tiếng ngắn gãy khúc đục chìm thì thuộc Rũ thanh. Tiếng vui, tiếng buồn đều bởi tâm trạng. Tiếng đầy đặn sung mãn thì sự thịnh vượng giầu có đã rõ. Tiếng trầm vang thì quý. Tiếng hư không khiếp nhược, đứt đoạn, hụt hơi nhỏ yếu thì không ốm yếu bệnh tật cũng là bị giam giữ, kiềm tỏa không khá lên được bởi khí không có mấy. Tiếng ngắn khô khan mà gãy đục thì họa hung hiểm đến sinh mệnh bởi thần khô khí trọc, phạm hình khắc. Âm thanh cực kỳ quan trọng khi thẩm định về Nhân tướng.

Đạt Ma Sư Tổ nói: Con người ” Cầu toàn tại Thanh âm” là như vậy! Lời và tiếng nói cũng ảnh hưởng với đời người. Lời nói là một phần của nhân cách. Thanh âm như tiếng chuông vang xa thì quý, nếu bể thì vỡ tiếng, nứt thì rè đục, bẹp đâu có phát xuất được âm thanh tốt đẹp. Con người mau miệng nhạy lời thì hay nói lầm, nói nhiều lắm chuyện thì “Đa ngôn thì đa quái”, suy nghĩ kỹ trước khi nói thì ít sai “Uốn lưỡi 3 lần trước khi nói”. Trong tướng hình thì người Khẩu lộ Răng hô tính tình hay đùa giỡn. Răng bằng thẳng nói ngay, môi mỏng miệng mỏng là hay nói mau, và nói ít thật. Người răng thưa răng nhỏ cũng nói hớt. Răng cửa lớn mà đều đặn thì lời nói không xảo trá độc ác. Lưỡi lớn miệng nhỏ nói chẳng xong câu. Môi không che kín miệng ưa nói nhiều chuyện đời lắm. Người miệng rộng lưỡi nhỏ mà dài nói lời mau như bẻ cây, như rang bắp.

Nói chuyện có gốc, có ngọn là lưỡi nên phải đủ dài. Nói chuyện không đầu không đuôi là người lưỡi ngắn. Lưỡi đỏ lời nói có đạo đức, lưỡi xanh người không nghĩa khí, lời nói không có ý nghĩa, rêu lưỡi bạc trắng thâm tím thì người bệnh.

Tiếng trong và thanh là tướng giàu sang, tiếng nói u trệ là giàu mà keo kiệt. Tiếng rảnh rang tính nóng nhưng lòng ngay thẳng. Tiếng bén nhọn như mũi dao mũi dùi là cậy khôn nhưng bạc ác. Tiếng như dùi đục là ngu đần và thô hèn. Nuốt tiếng nghẹn lời là tướng người hạ tiện. Tiếng như chuông ngân là uy nghiêm thanh quý. Tiếng như kêu thét, la hoảng là ngu và ác, tiếng như rên rỉ là bần yểu. Tiếng như thanh la vỡ phát âm khàn đục là nóng nảy hung bạo, hay ghen, ác tướng. Tiếng như lửa reo là gian khổ bần yểu, bất đắc kỳ tử, gái nói giọng trai, giọng khàn vịt đực là sát phu khắc tử, đa dâm. Tiếng như cuốc kêu thì cô độc.

Đàn ông tiếng nói như sấm sét vang rền, như chiêng đồng, chuông ngân “Đại hồng chung”, như tiếng vang trong chum, tiếng dài có âm hưởng thì dù tướng mạo không đẹp lắm cũng đủ phú quý. Người nhỏ tiếng lớn, người lớn tiếng oai vệ uy phong, thanh âm xuất tự hạ Đan điền đều được hưởng phúc lộc lâu dài thọ mệnh cao. Kẻ bần tiện yểu chiết tiếng nói líu ríu, nhẹ bấc, hoặc phân tán tản mạn (không tiếp nối đều đặn) hoặc như thanh la bị vỡ, trống thủng, tiếng khô khan khó nghe, nuốt tiếng nghẹn lời đầu câu thì tiếng to cuối câu thì tiếng nhỏ nghe không rõ. Thanh âm yếu ớt như hụt hơi thọ mệnh không cao, công danh thất bại.Tướng học có câu phú: – “ Lãnh thiếu vô tình tác sự cơ thâm nội trọng” – Cười nhạt vô tình là người làm việc có mưu sâu và thận trọng. Kẻ có nụ cười nhạt thì tâm địa thường hiểm độc.-“Thân đại âm tiểu họa sơ ẩn” – (Thân lớn nói nhỏ hoạ ẩn bên trong).- “Thanh nhược kích chung” – (Giọng nói chẳng khác gì tiếng chuông ngân có danh tiếng quí hiển)- “Âm thanh tỉ lôi đình, chi viễn chấn” – (Tiếng nói, âm thanh như tiếng sét lớn thì uy danh chấn động một phương xa xôi).

Hãy đến với NGHỆ THUẬT LÃNH ĐẠO CẢM XÚC BẰNG GIỌNG BỤNG, HLV Minh Hải sẽ giúp bạn làm chủ cảm xúc – ngôn từ – hành vi trong giao tiếp, nâng cao tần số rung động với giọng nói trầm ấm, truyền cảm, thu hút người nghe và nâng cao tác phong hình ảnh của mình.

Theo Tướng Pháp Huyền Cơ

Bookmark the permalink.